Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

TRỒNG CÂY PHÚC ĐỨC


TRỒNG CÂY PHÚC ĐỨC

Tặng hai cháu:Tô Chí Hiếu
                       Ng . Thị Thanh Mai

Ngày thu vời vợi trong xanh
Trai hiền,gái thảo đã thành uyên ương
Nắm tay nhau ,bước trên đường
Thênh thang hạnh phúc,yêu thương ngọt ngào
Họ Tô ,họ Nguyễn kết giao
Trồng cây phúc đức mùa nào cũng xanh
Hoa thơm,trái ngọt trĩu cành
Nha Trang, Đan Phượng giờ thành thân quen
Tình yêu-ngọn lửa mới nhen
Hiếu Mai như rượu ủ men say lòng

Chúc rằng:xây dựng chữ “đồng “
Vợ chồng hiếu thảo thỏa lòng ông cha
Xích lại  nhau,đừng cách xa
Xây nên hạnh phúc ,thuận hòa bách niên…

Họ hàng,đồng nghiệp,bạn hiền
Xin mời nâng chén rượu “tiên” …Chúc mừng !

                                             Hà Nội 5/9/2014
                                               TỐ HƯNG



MƯỜI BA MỤ THIỆN!

MƯỜI BA MỤ THIỆN

Tặng cháu Hồng Vân 1 tháng tuổi

Mười ba Mụ Thiện cúng rồi
Mụ nào cũng nhoẻn nụ cười với Vân
Ban cho làn da trắng ngần
Đôi môi đỏ thắm bồ quân khiêm nhường
Tóc mây óng ả gió vương
Chân dài vượt trội gien thường mẹ cha
Mụ ban cho dáng ngọc ngà
Lớn thành thiếu nữ nết na thảo hiền
Mụ lại ban cho nhiều tiền
Thông minh hoạt bát mọi miền nhân gian
Hanh thông sự nghiệp đàng hoàng
Tương lai rộng mở thênh thang tiền đồ

Vân nằm nhấm nháp giấc mơ
Nét cười mụ dạy ngây thơ rạng ngời

Khói nhang cuộn tỏa bời bời
Mười ba Mụ Thiện về trời, cưỡi mây

Nhìn Vân má đỏ hây hây
Ông bà xao xuyến vui lây –Vân à
“ Úm ba la” các mụ già
“Vừng ơi mở cửa !”phải là song thân…

            HN  02/10/2014

            Ông bà nội ngoại


Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

Họ Tô của tác giả tại Gia Cốc - Thanh Miện


Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

Ngày thơ Việt Nam

Tác giả đọc thơ tại Quốc Tử Giám 2014

Ngày thơ Việt Nam 2014 tại Quốc Tử Giám

 Tác giả giao lưu thơ
 Tác giả giao lưu thơ
 Tác giả giao lưu thơ
Tác giả đọc thơ

NHỚ ƠN ĐẠI TƯỚNG

NHỚ ƠN ĐẠI TƯỚNG

Kính viếng hương hồn
Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Cứ như xếp đặt của trời
Sinh ra chọn nghiệp đầu đời - Nghề Văn
Giặc ngoại xâm cứ hoành hành
Nhà tan ,nước mất sao đành ngồi trông
Khí thiêng hun đúc cha ông
Bác Hồ trao gánh ‘’non sông’’ cho người

Tân Trào tán đa xanh tươi
Áo chàm thành ‘’ Giáp’’,Văn ngời ‘’Võ Nguyên ‘’
Tân Trào lập Giải Phóng Quân
Ra quân ;Phai Khắt Nà Ngần thắng to

Ngẫm ;"Trứng chọi đá " mà lo
Một tay chèo chống con đò Giang Sơn
Tướng tài thu phục lương tâm
Xây dựng ‘’Quân đội Nhân dân hùng cường
Chiến thắng Điện Biên lẫy lừng
Pháp thua  cuốn gói tìm đường về Tây

Mỹ Ngụy vênh váo-Quan- Thầy
Tiền nhiều, đạn lắm ,máy bay dư thừa
Thế mà chúng vẫn chịu thua
Việt Nam quét sạch quân thù bảy lăm

Võ Nguyên Giáp tựa trăng rằm
Đế quốc Pháp ,Mỹ tối tăm phải lùi
Việt Nam độc lập sáng ngời
Nhớ ơn Đại tướng ,suốt đời không quên…

            Hà Nội Mùa đông 2013

                        TÔ TUYẾT
Ghi chú;
1-Thời trẻ Võ Nguyên Giáp chọn học nghề văn và dạy môn lịch sử
2-Bác Hồ phong hàm đại tướng cho Võ Nguyên Giáp ở Nà Lọm, xã Phú Đình, Định Hóa, Thái Nguyên
3-1944    thành lập đội VNTTGPQ có 34 chiến sĩ dưới gốc đa Tân Trào đ/c Võ Nguyên Giáp chỉ huy
4- 5/1954  Võ Nguyên Giáp là Tổng chỉ huy chiến dịch lịch sử ĐBP và đã giành thắng lợi to lớn - ĐBP đi vào lịch sử huy hoàng của dân tộc VN chống thực dân xâm lược
5-Năm 1975 với mệnh lệnh ‘’Thần tốc.,đại thần tốc…’’ của Đại tướng
Chúng ta đã  toàn thắng Mỹ Ngụy,giải phóng SG  30/4/1975


Có nhớ ông bà

CÓ NHỚ ÔNG BÀ

            Tặng cháu Tô Hà Anh

Vé máy bay ghi :”Hà Anh”
Ở nhà cứ réo  rành rành ‘Con Bông’
Đi máy bay có thích không ?
Cưỡi mây,  cưỡi gió như rồng –Siêu nhân
Mười tháng tuổi chưa vững chân
Mà vào Phú Quốc như “Thần “ - khiếp chưa ?
Mùa đông Hà Nội sáng mưa
Điện về :Phú Quốc nắng trưa chói lòa


Bông ơi ! có nhớ ông bà ?
Bi ơi ! có biết đường xa nghìn trùng ?
Mênh mông biển đảo một vùng
Cháu đang đứng ở tận cùng Việt Nam
Nhắc bố lấy lọ lấy can
Mua nước mắm để ông  chan- ngon hè !
           
            Hà Nội 16/2/2012

            TÔ TUYẾT












“SÓNG “ VÀ “QUÀ “

Tặng cháu  Hoàng Hùng Minh


Nhâm thìn bố Đạt ở xa
Hồng Minh đi trẻ ,  coi nhà  ngoan ghê
Bên kia nhấp nháy sao Khuê
Đảo Ha i Ti sóng vỗ về trùng khơi
Bên này trái đất xanh tươi
Bình minh như gọi như mời mùa xuân
Ở Ha i Ti bố chuyên cần
Xây trạm , dựng cột bước chân mặn mòi
Vietel phủ sóng nơi nơi
Thông tin châu lục vượt trời bay xa

Hè này bố bay về nhà
Cho Minh nhiều “sóng “ nhiều “ quà “-thích không?

            Hà Nội mùa xuân 2012

            Ông ngoại :TÔ TUYẾT
























THÁNG HAI

Tăng cháu Tô Danh Quang


Tháng hai cháu một tuổi rồi
Chạy lon ton thật nực cười Quang ơi !
Ở tầng mười chạm mây rồi
Qua ô cửa kính ngắm trời: ơ ô !
Thói nhà con trai họ Tô
Xa bố ,xa mẹ vẫn vô tư mà
Bố đi Châu Úc rất xa
Kiếm tiền mua gạo , mua quà cho Quang
Mẹ tần tảo lại đảm đang
Việc dạy thêm ,việc cơ quan vẹn toàn
Ông bà nội , ngoại , họ hàng
Qúy Quang như thể cục vàng ,cục cưng

Tầng mười có tổ chim ưng
Tháng hai chập chững cháu mừng đón ông

            Hà Nội tháng 2/2012

            TÔ TUYẾT


















  
               

BAN MAI

Tặng cháu Ban Mai

Chào đời cháu khóc to
Là mừng hay quậy đấy
Ban Mai ơi ! có thấy:
Bệnh viện C ồn ào ?
Ban Mai thật thanh cao
Tên ông bà nội đặt

Mồng mười ngày đầu tháng
Tháng ba khởi đầu năm
Chỉ còn hơn một năm
Là nghìn năm Hà Nội

Trâu vàng đòi ra vội
Mẹ phải mổ đau ghê
Ngày tháng mèo mặc kệ
Giờ rắn có sợ gì !?

Ban Mai ơi ! bé bỏng
Mắt đen huyền sáng trong
Miệng hau háu đòi ăn
Mếu , cười chẳng ý tứ

Có ruộng sâu , trâu nái
Đâu bằng gái đầu lòng

            3/2009

            TÔ TUYẾT








Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2014

Chùm thơ Tô Thành Tuyên



ANH TRAI TÔI        

              Kính tặng Anh Tô Tuyết 70 tuổi


Bao năm vất vả xa quê
Hết trường Hóa Chất ,lại về Bách Khoa
Chiến tranh, đất nước can qua
Bút nghiên xếp lại, anh ra chiến trường

Tới ngày giải phóng quê hương
Anh sống giản dị, đời thường như xưa

Nhớ xưa cắt cỏ, bắt cua
Bạn cùng cái cuốc, cái bừa, cái nơm
Làng quê thiếu áo, đói cơm
Anh mang rọ cá ra đơm đồng lầy
Cơm khoai ,cơm sắn tháng ngày
Đi bộ luyện học, chẳng tày đường xa
Đói nghèo rồi cũng đi qua
Đường quê nay đã xanh nhòa bóng cây
Những khi chén rượu ngà say
Vần thơ anh đọc nghe hay như kiều

Ngày thu nhớ những buổi chiều
Ròng dây cùng bạn thả diều bay cao…

Vùng quê lũ lụt năm nào
Rọ tre anh đánh ,luồn vào bèo tây
Cá rô bắt được giỏ đầy
Lại lo nước ngập bờ  cây ,lũ về….

Nay hưu nhà cửa đề huề
Vẫn không quên được vùng quê đồng lầy…

                     Hà Nội, tháng 01/2014

                            TÔ TUYÊN




NH M

Hôm nay con trở về quê
Thay áo cho mẹ .mẹ về người xưa
Nhớ ngày mắm tép rau dưa
Nhớ từ cái cuốc, cái bừa, cái nơm
Mất mùa gầy xác cây rơm
Đĩa xôi giỗ tổ mẹ đơm vẫn đầy
Đói no rau cháo qua ngày
Thắt lưng mẹ buộc cứ hằn vào da
Cái nghèo đằng đẵng đi qua
Đồi xim nay phủ vải na  ngút  ngàn

Nén nhang khói cuộn mênh mang
Rưng rưng dòng lệ hai hàng …Mẹ ơi
           

Đông Hưng, Lục Nam, Bắc Giang, ngày 21/12/2002
               
                TÔ THÀNH TUYÊN








ANH TÔI




ANH TÔI

Kính viếng hương hồn
Anh Nguyễn Văn Lệ

Em về thắp nén tâm hương
Hiu hiu ,bảng lảng ,khói sương anh về
Cái chân giả vương bùn quê
Dáng đi cà nhắc ‘’đề huề’’ như xưa…

Anh nằm dưới cỏ, xim mua
Vải nhãn trĩu quả ,đung đưa ngọt ngào
Núi đồi trùng điệp lao xao
Đất thiêng ôm trọn anh vào quê hương

Một chân gửi lại chiến trường
Bạn Lào gom lượm bên đường –mồ chung

Thời thanh xuân anh vẫy vùng
Đánh Điện Biên Phủ kiên trung dẫn đầu ‘1’
Núi rừng Tây bắc hiểm sâu
Thượng Lào tiễu phỉ cứng đầu Vàng Pao…

Thương binh bước thấp bước cao
Về quê anh lại tìm vào rừng xanh
Vợ con ,họ mạc thương anh
Một nhà xa cách ,nay thành đoàn viên
Đói no con hiếu, vợ hiền
Vết chân tròn lại mọc lên sắn bùi

Nhớ anh ,em những ngậm ngùi
Lỡ đò nửa mếu ,nửa vui –bến Hàn
Đêm đông rét buốt tận gan
Ba chân vừa đủ trong làn tải gai…’2’

Anh nằm đây phỉ chí trai
Song song mộ chị kề vai chẳng lìa

Cái chân ở chiến trường kia
Bạn Lào hương khói từ khi …anh còn

                       
                        11/2011
                         
                        TÔ TUYẾT
Ghi chú;
1-Nhập ngũ 1952 .Tham gia chiến dịchĐiện Biên Phủ 
1954 Sau đó tiễu phỉ ở Lào và bị thương cụt chân ở Lào
2-Bến đò Hàn gần Tp Hải Dương,Thời chống Mỹ bến đò
rất sơ sài .Nhá nhem tối đò ngừng chở .Anh em tôi lỡ đò,
đêm đông giá rét.Hai anh em chỉ có một bao tải gai chứa
đủ ba chân chống rét.Anh cười nói:’’may quá tôi cụt 1 chân
nếu không anh em mình lại nhường nhau suốt đêm thì
khổ…’’




ĐÔI ĐIỀU SUY NGHĨ VỀ HÌNH ẢNH
NGƯỜI THƯƠNG BINH TRONG BÀI
THƠ ‘’ANH TÔI ‘’CỦA TÔ TUYẾT


Nhà giáo Đỗ Đình Hòe


 Hình ảnh những người thương binh trong chiến  tranh bảo vệ Tổ quốc và xây dựng đất nước luôn hiện lên đẹp đẽ và giầu tinh thần chiến đấu hy sinh trong nhiều bài thơ ,nhất là những bài thơ của các tác giả là Cựu chiến binh .Hình ảnh của người thương binh trong bài thơ ‘’Anh tôi’’của tác giả Tô Tuyết ngoài cái đẹp chung còn có những nét riêng với tình tiết độc đáo và có tính biểu hiện cao đó trước hết là người chiến sĩ quân đội xông pha bom đạn trên nhiều chiến trường,đối với nhiều kẻ thù ,với muôn vàn khó khăn gian khổ  ngay  từ thời trai trẻ;

            Thời thanh xuân anh vẫy vùng
            Đánh Điện Biên Phủ kiên trung dẫn đầu
            Núi rừng Tây Bắc hiểm sâu
            Thượng Lào tiễu phỉ cứng đầu Vàng Pao

         Trong cuộc chiến đấu ác liệt ấy ,anh đã để lại một phần thân thể trên đất bạn Lào;

            Một chân gửi lại chiến trường
            Bạn Lào gom lượm bên đường –mồ chung

         Chiến tranh qua đi, hòa bình trở lại,thực hiện lời dạy của Bác Hồ ‘’Thương binh tàn nhưng không phế’’ anh lại tiếp tục chiến đấu trên mặt trận mới, lao động sản xuất xây dựng quê hương;

            Thương binh bước thấp bước cao
            Về quê anh lại tìm vào rừng xanh
            ….
Đói no ,con hiếu ,vợ hiền
Vết chân tròn lại mọc lên sắn bùi

    Hình ảnh mang tính ẩn dụ;’’Vết chân tròn lại mọc lên sắn bùi’’ diễn tả rất sâu sắc súc tích quá trình lao động gian khổ để có hạt gạo ,củ sắn cho cuộc sống .Đằng sau vết chân tròn ấy là biết bao mồ hôi công sức người thương binh đã đổ ra trong thời bình. Với lối kể chuyện chân thực,Tô Tuyết cũng khá thành công khi diễn tả cảm súc của mình về người anh , người thương binh trong cuộc sống.Đó là lòng yêu quý ,kính trọng, nhớ thương da diết;

            Em về thắp nén tâm hương
            Hiu hiu bảng lảng,khói sương anh về

            Hình ảnh người thương binh hiện ra thật  chân thực mang nét đẹp riêng;Cái chân giả dính đầy bùn đất do lao động không ngừng. Cụt một chân mà khi đi dáng vẫn ‘’đề huề’’ thì chỉ còn người giầu nghị lực rèn luyện, lạc quan, quen với vất vả mới có được;

            Cái chân giả vương bùn quê
            Dáng đi cà nhắc ‘’đề huề’’ như xưa
            Đặc biệt xúc động là kỷ niệm về một chuyến đi ;
            Nhớ anh em những ngậm ngùi
            Lỡ đò nửa mếu ,nửa vui –Bến Hàn
            Đêm đông rét buốt thấu gan
            Ba chân vừa đủ trong làn tải gai

      Tác giả đã chọn được hình ảnh đắt giá và độc  đáo ;Hai người chỉ còn ba chân, trong đó có một chân còn lại của người thương binh ,vừa đúc trong  một bao tải gai chống rét .Suốt đêm đông giá rét tiếng cười của họ thật sảng khoái ‘’May quá tôi chỉ còn một chân, nếu không anh em ta lại phải nhường nhau suốt đêm thì khổ….’’Chỉ có những người tràn đầy tinh thần lạc quan, yêu đời, luôn tự hào về sự hy sinh mất mát của mình mới có thể có được ý nghĩ trong sáng như vậy. Câu kết của bài thơ cũng rất hàm súc:

            Anh nằm đây phỉ  chí trai
            Song song mộ chị kề vai chẳng lìa
            Cái chân ở chiến trường kia
Bạn Lào hương khói từ  khi anh …còn

        Hình ảnh rất giầu tính biểu tượng.Sự chung thủy   trọn vẹn nghĩa tình là tính cách của anh. Anh đã không tiếc máu xương chiến đấu với tinh thần quốc tế cao cả. Đã để lại một phần cơ thể trên đất bạn. Các bạn Lào cũng không quên, luôn hương khói cho phần cơ thể của anh. Nếu phải chọn một hình ảnh nào biểu trưng cho tình bạn chiến đấu thủy chung Việt Lào, thì đây là một hình ảnh đẹp. Thơ giản dị nhưng có sức truyền cảm mạnh mẽ là như vậy.

            Bài thơ tuy còn đôi chỗ chưa trọn vẹn trong cách bố cục , sử dụng vần điệu, dùng từ…nhưng vẫn là một trong những điểm sáng của tập thơ.Đó là một nén tâm nhang thắp lên tưởng niệm cho những người con đã hy sinh vì Tổ quốc, vì tình bạn quốc tế  Việt Lào mẫu mực thủy chung.


Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2014

SÔNG THƯƠNG ĐỂ NHỚ

Năm xưa;
‘’Sông Thương để nhớ người ơi….’’
Mải mê tôi hát cạn vơi cả dòng
Em không đến ,mãi chờ mong
Tôi mang cào cuốc khơi lòng Sông Thương

Năm nay;
‘’Sông Thương bên lở bên bồi…’’
Giao duyên hát mãi buông trôi cả thuyền
Em cởi dải yếm làm duyên
Để anh neo buộc con thuyền đôi ta

Sông Thương Kinh Bắc quê nhà
Khúc Quan họ để người xa thêm gần
Hội tan còn níu bước chân
Gói câu Quan họ bao lần vẫn vơi

BỐN MÙA

Mùa hè phượng cháy đỏ trời
Thu vàng cúc khoác áo tươi ra vườn
Đông về ủ nhựa trong sương
Xuân sang én lượn ,say hương gió đồng

Khai bút xuân 2014